spot_img
Trang chủReview sáchTrốn Lên Mái Nhà Để Khóc - sống tốt, sống đẹp, sống hết...

Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc – sống tốt, sống đẹp, sống hết mình đã là một hành trình khó khăn rồi

Em sẽ ngắm bầu trời bất cứ khi nào bắt đầu cảm thấy chán ghét cuộc đời. Điều đó sẽ giúp em níu lại một chút đẹp đẽ sắp tan biến trong đầu, như một thói quen trong những lần bất chợt muốn chạy trốn” – Lam

review sách trốn lên mái nhà để khóc
review sách trốn lên mái nhà để khóc

Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc là quyển tản văn thứ hai sau Đi Vòng Thế Giới Vẫn Quanh Một Người. Lần này Lam trở lại và mang những khảm ký ức mà khi lớn rồi, người ta vẫn một thoáng hay nghĩ ngợi về, để rồi ao ước có một chuyến tàu nào kỳ diệu nào đó gửi ta về lại nơi đồng nội, có em, có ba mẹ, có ông bà, có gia đình.

Và quyển tản văn 208 trang này, đều sẽ dành cho em, cho mình, cho độc giả.

Em Mười Ba, Chị Hai Mươi

Có phải như lời mở đầu đã nói: “Đến một thời điểm, chúng ta sẽ đột nhiên nhớ đến những chuyện đã từng quên, nhớ đến những người đã từng tạm biệt; sau đó bình tĩnh nói với bản thân, cũng tốt, chính bởi những sự kiện đó, ta mới dần trở thành ta của bây giờ”- Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

Một câu trả lời mà Say Sách có thể nói lúc này, là mỗi người đương nhiên sẽ có những lần vô thức nhớ về, nhớ về để nhìn lại mình đã trưởng thành như thế này rồi, rốt cuộc đã trải qua nó rồi. Như cái cách tác giả gửi gắm câu chuyện cho Mười Ba và Hai Mươi, một người hỏi, một người trả lời, một người nói, người kia lắng nghe.

Mười Ba kể cho chị Hai Mươi nhiều lắm, với giọng điệu ngây ngô, đáng yêu. Về nơi em sống là một miền thôn quê yên bình, nơi có gió mát, trăng tròn rọi xuống đôi má em đỏ hỏn, Mười Ba cũng kể chị nghe về thời ấu thơ, chuyện em mê thả diều, chuyện em biết mùa gió đến sớm hơn cả thằng Hoa nhưng có một điều Mười Ba không biết, là khi nào mẹ rời đi…

Thế rồi mẹ cuối cùng vẫn bỏ đi trước mùa gió diều đến, bỏ lại em với ước muốn nhỏ nhoi là thả con phượng hoàng tung cánh trong gió. Dẫu vậy, có nhiều ước vọng của em bên trong những lời kể, rồi em lại đáng yêu một cách tham lam và vô tư là mong chị lắng nghe nó, chuyện liên quan đến em và mẹ, mà trong ký ức nào có thể quên đi được.

Đã bao lần em tự hỏi, mẹ còn cần em chứ?

Phần một của sách mang tên “EM”, một chương dành riêng cho Mười Ba, khi mẹ đã bỏ đi với nhiều nỗi nhớ, em cũng nhận ra và cũng không thể phủ nhận được thằng Hoa, rằng ba và mẹ đều lần lượt bỏ rơi em . Thời gian thật chua chát và kẹo cũng chẳng còn ngọt ngào, khi vị của món kẹo khủng long mà bà hay dụ em nín khóc đã không còn mùi vị sau khi mẹ đi, chắc vì Mười Ba nhớ mẹ, chỉ kẹo mẹ dúi cho mới ngon mà thôi… :”Nếu không lớn lên, những viên kẹo khủng long của em cũng sẽ không tan thành nước mắt” – Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

review sách trốn lên mái nhà để khóc
review sách trốn lên mái nhà để khóc

Mỗi góc nhỏ trong từng trang sách, Lam đã thực sự mang độc giả về miền quê, nơi có con đê, đồng cỏ xanh ngát. Nơi có ngoại kho cá bằng nồi đất, cái mương nhỏ nằm cạnh luống rau thơm, một nơi bà ngoại dành trọn tình yêu mà Mười Ba nghĩ hoài vẫn không có lời đáp:

Bà yêu chiếc ghế cũ mèm, mối đục lem nhem 

Yêu những con tem,

bì thư má em gửi về từ thành phố

Yêu trời nắng đổ trong mùa lúa tháng Ba

Yêu rau đắng, muối cà, chén cơm không

và qua bao đũa

Cuộc đời đao búa, bà cũng vẫn yêu”.

Chắc vì bà để dành những điều tốt đẹp cho em, nhưng liệu em có cảm nhận được điều đó không? 

Lam cũng gói gọn khu căn cứ bí mật của mỗi người vào sách, phải chẳng là một góc nhỏ trong phòng, là sau cánh tủ quần áo, là sau vườn khi còn bé. Hay chiếc quán, con phố quen thuộc khi bắt đầu có những bộn bề, lo toan xâm chiếm vào cuộc đời, để ta tự nhủ rằng mình cũng có một chỗ dành riêng cho những nỗi buồn, niềm vui, mình đã không thực sự bị sự rộng lớn này ép vào một góc, mà là tự đi tìm: “Thế thì còn chỗ nào để cất được niềm đau”?.

Đọc thêm review sách

Với chú Đen Vâu: “Là một lần được sống như đứa nhóc không nhà, là những sớm thức dậy ở một nơi xa”. Thì với Mười Ba chắc chắn là mùa hè có đồng cỏ nắng rát, là bờ sông xanh ngắt nơi em ngồi đợi ghe chở má về:

Những ngày sau đó, em thường lang thang ở đây khi chẳng muốn làm gì hoặc chỉ đơn giản là quá thèm được ngắm bầu trời xanh trong, thèm ngửi mùi ngai ngái từ đám cỏ hoe màu nắng”.

Mẹ rời đi, người lớn đến đập phá, đòi tiền, em liền trốn chạy ra bờ sông, có cỏ mật cứa chân đau rát. Bằng những lời trống rỗng, trống đến độ chẳng tìm được sự rung động nào sau tiếng nói ấy nữa, Mười Ba không hề khóc mà nói với Hai Mươi: “Em vẫn chẳng cảm nhận được nỗi đau dưới chân của mình, vì trong tim đã chứa một niềm đau khác to lớn quá”- Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

Chắc em vẫn mong mẹ lắm, bởi có ai mà không muốn đợi mẹ về… Nhưng bóng đêm che phủ dần dần như muốn nói mẹ sẽ không về đâu, hay mẹ sẽ ghé vào ngày mai, khi lòng em vẫn tự nhủ như thế.

Cảm Ơn Em

Cảm ơn em vì trong khoảnh khắc ngồi trên mái nhà, em đã luôn ngước nhìn bầu trời dù chỉ thấy màn đêm đen kịt. Cảm ơn em vì đã không lựa chọn nhảy xuống bóng tối dưới chân mình” – Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

review sách trốn lên mái nhà để khóc
Trốn lên mái nhà để khóc pdf

Hai Mươi là cái tên mà Lam dành để nói về “MÌNH” (phần 2), về con người ở hiện tại. Nếu Mười Ba kể cho chị nghe về những niềm đau, vết xước vẫn còn in trên cánh tay trái khi em tin rằng tương lai đã không còn lời hứa, khi em tin rằng mình sắp đến giới hạn, thì với Hai Mươi. Mọi thứ giờ đã hoá niềm nhớ thương, dẫu là nỗi buồn, giờ nó cũng thật đẹp, vì nhờ đó ta lại biết yêu thương và trân trọng những gì mình đang có: “Chị đang sống ở tuổi hai mươi, nhưng vẫn mơ về những ngày thơ ấu. Chị phải làm gì để em hiểu rằng em không xứng đáng phải nhận những nỗi đau đó?” – Trốn Lên Máy Nhà Để Khóc

Tác giả đã nhờ Hai Mươi đối thoại với rất nhiều độc giả thân mến, với Mười Ba, rằng hãy ôm bà thật lâu, vì một ngày nào đó Thiên Đường sẽ đón bà đi, như cái cách Lam thủ thỉ với ta rằng, dẫu có giận dỗi người thân đến nhường nào, đừng tủi hờn, cũng bực tức quá lâu, bởi một ngày nào đó, mùi dầu xoa của bà sẽ không còn trên áo, con đường về giờ không còn là đường về nhà nữa, sẽ cô đơn lắm. 

Điều cuối cùng Lam muốn gửi đến độc giả trong những dòng thơ này, là một lời ủi an rằng Lam vẫn ở đó lắng nghe, ôm lấy và tin vào:

Có phải gian khó đó

làm em không tin chính mình?

có phải những vấp ngã

đã xước trầy tim xinh?

có phải mắt em ướt 

vì hôm nay quá dài?

có phải em uất ức

nhưng chẳng thể tìm ai?

ngày mai dù mưa trút

hay nắng chiếu qua rèm

em ơi, dù mọi lúc mình luôn chọn tin em”.

review sách trốn lên mái nhà để khóc
review sách trốn lên mái nhà để khóc ebook

Hy vọng Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc sẽ giúp độc giả thoải mái với cảm xúc của mình, có thể tựa vào, ngắm nhìn thật kỹ những vì sao sáng đã lâu chưa thấy, dành một chút thời gian cho mình. Sau đó tiếp tục cuộc hành trình thật nhiệt huyết và mạnh mẽ, không cần phải gồng gánh quá nhiều trên vai nữa. Vì sống tốt, sống đẹp, sống hết mình đã là một hành trình khó khăn rồi.


Bạn muốn mua sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc nhấn vào đây 👇👇👇

Sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc PDF

Nhấn vào đây để tải Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc pdf

Sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc Ebook

Nhấn vào đây để tải Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc Ebook

Sách Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc sách nói

Nhấn vào đây để nghe Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc sách nói

Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc

Trốn Lên Mái Nhà Để Khóc sẽ giúp độc giả thoải mái với cảm xúc của mình, có thể tựa vào, ngắm nhìn thật kỹ những vì sao sáng đã lâu chưa thấy, dành một chút thời gian cho mình. Sau đó tiếp tục cuộc hành trình thật nhiệt huyết và mạnh mẽ, không cần phải gồng gánh quá nhiều trên vai nữa. Vì sống tốt, sống đẹp, sống hết mình đã là một hành trình khó khăn rồi.

URL: https://saysach.com/review-tron-len-mai-nha-de-khoc/

Author: Lam

Editor's Rating:
4.5
REVIEW LIÊN QUAN

2 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

- Advertisment -

Review mới nhất