spot_img
Trang chủReview sáchThương ai đừng đợi đến ngày mai - lời nhắn gửi dịu...

Thương ai đừng đợi đến ngày mai – lời nhắn gửi dịu dàng đến người trẻ

Học cách yêu chính mình, lỡ sau này:

“Khi đã có người thương mình, mà vừa hay mình cũng thương họ.

Thương Ai Đừng Đợi Đến Ngày Mai, nhìn thật lâu, hôn thật sâu, ôm thật chặt…”

Review sách Thương ai đừng đợi đến ngày mai

Thương Ai Đừng Đợi Đến Ngày Mai, là một tản văn nhẹ nhàng được chấp bút bởi tác giả  aT – Nguyễn Đức Trọng. Quyển sách là những lời sẻ chia, nhắn nhủ của một người anh đi trước gửi tới độc giả, vài câu chuyện mà chúng ta có thể bắt gặp trong cuộc sống này. 

Thương Ai Đừng Đợi Đến Ngày Mai không phải một bài học, cũng không phải là lời dạy thiết thực nào cả, nhưng khi đọc đến chương cuối cùng.  Độc giả có thể cảm nhận được câu chuyện của chính mình, tiếp nhận được dũng khí để dám nói, dám yêu, một phần cũng vì bỏ lỡ là điều đáng tiếc nhất khi chúng ta còn trẻ. 

Và có lẽ mỗi người đã quên một thứ quan trọng mà đáng ra nên dành sự ưu tiên nhiều hơn: chính là yêu thương bản thân.

“Thương lấy chính mình, hôm nay, ngày mai, ngày mai nữa…”

Còn điều gì đáng trân trọng hơn chính bản thân mình?

Người trẻ chúng ta, đôi khi do nỗi đau nặng nề nào đó đã trở thành mảnh ký ức không tốt đẹp, để rồi chúng ta có thói quen xem nó là chuyện hiển nhiên phải tiếp nhận, chúng ta quên đi bản thân mình là ưu tiên, quên đi vì sao mình phải cố gắng nhận nhưng đã bao giờ chuẩn bị sẵn sàng đâu. 

Review sách thương ai đừng đợi đến ngày mai
Review sách thương ai đừng đợi đến ngày mai

Khi cảm nhận được chút ít hạnh phúc, chúng ta sẽ muốn nhận về nhiều hơn thế, vì sao không thử quên đi nỗi buồn ngày hôm qua?. Đổi lại là hy vọng vào ngày mai của ngày mai nữa.

Mỗi ngày học cách yêu chính mình một chút, hạnh phúc và niềm vui sẽ nhân đôi thêm, khi yêu thương đã đủ đầy chúng ta có thể trao đến người mà mình thương, từ việc yêu bản thân và sẽ yêu hơn như thế chứ không vơi đi: 

“Khi đã có người mình thương, mà vừa hay mình cũng thương họ. Nhất định hãy nhớ lấy ba điều này: Nhìn thật lâu, hôn thật sâu, ôm thật chặt…

Rồi ai cũng sẽ hạnh phúc, xứng đáng để nhận yêu thương và những điều tốt đẹp. Không có gì ngại ngùng khi nói về hay phải dùng cách quên đi “tình cảm” mà bản thân nghĩ rằng nó không xứng trao đi.

Chờ đợi đồng nghĩa với tiếc nuối, do dự là không bao giờ có thể bắt đầu. Vì sao không thể cho bản thân một chút dũng khí thậm chí là một nửa cơ hội?. 

“Nhiều chuyện trong đời, vốn dĩ là không nên đợi, không được do dự, như vậy đấy…”

“Nghĩ về em nhiều hơn, chỉ cần là chính em thôi”

Ngày mai của ngày mai

Tác giả dùng danh xưng dịu dàng là em, hy vọng độc giả có thể cảm nhận những lời nhắn chân thành. Về điều chúng ta đã và đang phải trải qua mỗi ngày, có thể là những thất vọng hay những đêm nước mắt không ngừng rơi, gánh nặng trên đôi vai nhỏ bé ấy và nỗi buồn mấy ai thấu hiểu, thậm chí là cảm giác tưởng chừng chỉ còn một ngày để sống… 

Tác giả chính là mong mọi người có thể dành sự ưu tiên cho chính mình, đồng cảm với những suy nghĩ và tiếp tục hành trình với bản thân đến cuối cùng. Chẳng phải vì ai đó nói con đường mình đang bước sau này sẽ rất khó khăn, công việc theo đuổi không phải là xu hướng của thời đại, hay đơn giản là quyển sách chúng ta đang cầm trên tay người qua đường lại cho rằng nó không đáng dành thời gian đọc. 

Xin hãy luôn ghi nhớ rằng bản thân và cảm nhận của chính mình là duy nhất. Chúng ta có thể hiểu bản thân đang muốn điều gì, công việc đang theo đuổi có mang lại niềm vui hay sự chán nản, và không ai ngoài kia cảm nhận được những vết xước trong tiềm thức, đã hằn dấu theo năm tháng… 

 “Con đường chúng ta đi, người ngoài nhìn vào có thể thấy thật khó hiểu, vô vọng. Nhưng không phải ai cũng biết rằng chỉ khi đi con đường đó, làm việc đó, chúng ta mới cảm nhận được là chính mình.”

“Chúng ta cuối cùng rồi sẽ ổn thôi, em ạ!”

“Ngày mai có thể sẽ sáng tươi hoặc u ám, nắng đẹp hay mưa buồn, nhưng ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục, vì ngày buồn nhất là ngày hôm nay, đã đi qua rồi…”

Để lại ngày buồn hôm nay ở lại, chúng ta tiếp tục bước đến ngày mai, bằng một cách nào đó, có thể hay không ?. 

Mong rằng mỗi người, sẽ tìm được niềm vui dù nhỏ bé hay lớn lao. Cảm nhận dư vị của hạnh phúc từng giây trôi qua, bởi vì đâu ai đoán được ngày mai sẽ như thế nào, điều đáng trân trọng chính là hiện tại, bản thân và người chúng ta yêu thương. 

Review sách thương ai đừng đợi đến ngày mai
Sách thương ai đừng đợi đến ngày mai

Định nghĩa của hạnh phúc giản đơn lắm, chẳng qua vì cuộc đời xô bồ nên chúng ta cũng dần quên cảm giác đó mà thôi. Sẽ có đôi lúc ta kịp nhận thấy rằng, thật ra chỉ cần như vậy thôi…

“Cuối cùng chúng ta đều chỉ là những người đơn thuần đến vậy, những điều nhỏ nhặt cũng có thể làm mình cảm động. Nếu biết tận hưởng thì hạnh phúc vẫn ở quanh đây. Cuộc sống dù lắm khó khăn, nhưng vẫn có lúc nhẹ nhàng, bình yên đến lạ, phải không em…” 

Thương Ai Đừng Đợi Đến Ngày Mai, đọc nó vào những ngày mưa tí tách rơi ngoài hiên, nghĩ ngợi về chính mình, về con đường phía trước, và một chút dũng khí để thổ lộ tình cảm…

“Mặt trời của em, ở đâu?

Người đang bên cạnh hay một ước mơ nào cháy bỏng như mặt trời?

Tìm đi nhé, tìm đi nhé”

“Mặt trời” cho dù là ai, là điều gì, chỉ cần nghĩ về nó, ánh sáng của hy vọng sẽ dẫn lối chúng ta tiếp tục bước đi. 

Đó chính là câu nói yêu thích nhất, mình thay tác giả gửi đến mọi người. Tìm đi nhé, mặt trời trong trái tim mỗi người. 


Thương ai đừng đợi đến ngày mai
Thương ai đừng đợi đến ngày mai

Sách thương ai đừng đợi đến ngày mai review

Thương ai đừng đợi đến ngày mai - lời nhắn gửi dịu dàng đến người trẻ

Thương Ai Đừng Đợi Đến Ngày Mai, đọc nó vào những ngày mưa tí tách rơi ngoài hiên, nghĩ ngợi về chính mình, về con đường phía trước, và một chút dũng khí để thổ lộ tình cảm.

URL: https://shorten.asia/vkUmQbXb

Author: aT

Editor's Rating:
4.5
REVIEW LIÊN QUAN

14 BÌNH LUẬN

  1. […] “Mắt xanh” Miles một cậu bạn học rất giỏi, nhưng bản thân cậu bị mọi người trêu chọc và xa lánh vì cái giọng đặc sệt người Đức. Cậu cũng có những năm tháng khốn khổ nơi trường học, và vô tình chính sự gặp gỡ giữa Mắt xanh và Tóc đỏ, hai con người khác biệt gặp nhau để hiểu về nhau, cùng nhau chiến đấu với căn bệnh tâm lý, để được “sống” như những người bình thường. […]

  2. Đây là một cuốn sách nhẹ nhàng. Chắc chắn bạn sẽ gặp đâu đó hình dáng, câu chuyện của mình trong vài trang sách. Cảm ơn aT vì đã nói lên được nỗi lòng của nhiều người. Cảm ơn ad đã review

  3. Một cuốn sách rất hay, rất đời và rất người, bên trong là những câu chuyện giản đơn, là những lời bộc bạch giản dị và ấm áp của tác giả aT. “Những ngày rồi tệ nhất…cuối cùng cũng trở thành ngày xưa” Thì ta “Thương ai đừng đợi đến ngày mai”

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

- Advertisment -

Review mới nhất