Giữa Thực Tại Và Ảo Mộng, Người Đàn Ông Trong Gương Đó Là Ai? – Đó là “sự mới lạ trong tiểu thuyết, một cuộc đối thoại giữa nghệ thuật và khoa học, đề cao sự kỳ diệu của ý thức” – Will Eaves.

Quyển sách Người Trong Gương ra mắt với toàn thể độc giả năm 2018 với nhan đề gốc là Murmur, và được châm ngòi bút bởi Will Eaves. Là cuốn tiểu thuyết dựa trên câu chuyện có thật về một thiên tài khoa học Alan Turing (tên nhân vật là Alec) trong thế chiến thứ Hai đã giải được mật mã của hải quân Đức và cứu vô số người, nhưng cuộc đời của anh về sau lại cô độc, đáng thương vô vàn khi bị đối xử tàn nhẫn đến bất công, phải chọn giữa cái chết hoặc tìm lại chính mình, khoảng thời gian anh chấp nhận bản thân là đồng tính thì bi kịch cũng từ đó thật sự bắt đầu.
Có lẽ cộng đồng của Alan Turing vẫn là một vấn đề nhạy cảm dù cuộc sống giờ đây đã và đang hiện đại, nhưng quay về thời kỳ đó, thì liệu những người như Alan có được nhìn nhận hay không? Chúng ta vẫn mãi không thể hiểu được điều đó đến khi lật từng trang sách này, như một câu chuyện được kể lại bằng giọng văn tâm tình, từng cảm xúc u buồn đau lòng nhất, lời thì thầm rỉ máu về cơ thể đang dần thay đổi vì hormone, về những ảo giác không biết là thật hay mơ….
Khoa học được biết là khô khan, nhưng may mắn tiểu thuyết đã thể hiện từng cung bậc cảm xúc, trạng thái tâm lý rối bời, suy tư của nhân vật đều bộc lộ rõ nét ở từng đoạn thời điểm khác nhau, tựa như một câu chuyện sâu lắng, khó giải bày, chúng ta được nghe nỗi lòng của nhân vật chính, một góc nhìn sâu và mới của cộng đồng.
Không có công lý trên thế giới này và chúng ta hoàn toàn đơn độc
Ở quyển tiểu thuyết Người Trong Gương, độc giả như bước vào thế giới mộng mị pha lẫn ảo giác của thuốc điều trị Hormone, khám phá từng chút bí mật riêng tư của Alan và cộng đồng người đồng tính nói chung.
Alan Turing như một chú cá lạc giữa bầy đàn của mình, một nhà khoa học thiên tài nhưng lại cô độc mang đầy tâm sự, đau lòng hơn chính là không thể dùng chính khoa học của mình để giải bày với thế giới năm ấy, không tự cứu bản thân mình khỏi câu: “có phải sinh ra thời kỳ đó là một điều sai trái, hay chính bản thân mới là kẻ đáng tội chết?”.
Một thời kỳ xã hội gay gắt và tàn nhẫn với Alan Turing, khi việc được chính là bản thân, sống đúng với những gì mình có lại bị xem như một căn bệnh cần chữa trị, buộc phải đem ra ánh sáng thưa tội.
“Một con chim bối rối trước hình ảnh phản chiếu trong gương, mà chắc chắn không phải là hình ảnh nó phản chiếu. Thế mà tôi lại giống nó. Tôi là một và tôi tách biệt. Tôi đang cố gắng diễn tả những điều này. Tôi sống và suy nghĩ trong những tấm gương. Hắn chỉ là một thân thể và không thể nghe được tiếng thì thầm ; hắn thấy chính mình trong gương mà không biết đó là ai?”
Hình ảnh phản chiếu người đàn ông bị ép chặt trong chiếc gương đó là ai? hình ảnh người đàn ông chết tâm phó mặc cho đời đó là ai? Có phải xã hội năm ấy buộc anh phải chọn mình là nam hoặc nữ, có phải anh đã bất lực buông xuôi cuộc đời, chắc rằng Alan đã từng nghi kỵ chính bản thân mình, từng nghi ngờ, bế tắc đến mức muốn chết đi, cũng đã phải nhiều lần tự vấn rằng: “tôi là ai”…
Tác giả ví quyển sách như một cuộc đối thoại giữa nghệ thuật trong tâm hồn và khoa học minh chứng, đó không phải là cuộc chiến tranh giành thắng lợi mà là ý thức và nội tâm dẫn lối con người đến một nơi không ai có thể tìm thấy, một nơi dành cho sự an ủi, bao dung lấy họ.
Cuộc nội chiến với chính bản thân
“Anh thân yêu của em ơi, con người thật của anh vẫn còn tồn tại. Nó vẫn luôn ở đó. Anh đã bị buộc phải che giấu cảm xúc của mình, phải trưng ra chỉ một vài bộ mặt diễn xuất với đời, nhưng ở đằng sau đó cuộc sống cá nhân của anh vẫn tiếp diễn như thường lệ, dù không bị nghi ngờ gì. Cuộc sống ấy vẫn ở đó, em tin chắc thế và nó chỉ cần có được một cộng đồng riêng, những bữa trà chiều với một ai đó biết rõ anh, để anh cũng nhận ra điều đó.”
Đây chính là lá thư từ một người đặc biệt – Joan Clarke (tên nhân vật là June) cô từng là vị hôn thê của anh. Giờ đây đã trở thành “Người bạn trung thành của anh”. Cuộc chiến tâm lý ấy đã kéo dài, dằn vặt hằng đêm, nó xoay vào nơi sâu thẳm của con tim với những đau đớn khó nói thành lời, nhưng anh không chỉ có một mình. Đoạn thời gian khó khăn bế tắc đó may mắn có người bạn cũ thật sự lắng nghe Alan, cùng anh bầu bạn, quan tâm đến anh, họ đi cùng nhau một đoạn dài đến con đường tìm lại chính bản thân. Đáng sợ nhất là khi con người không còn muốn chia sẻ, chai lì cảm xúc, dẫn đến chán nản thực tại.
Có thể xem đây là hành trình dài về cuộc đời của Alan, như cuộc nội chiến với chính bản thân nhiều hơn việc bị xã hội, người đời phỉ báng, lăng mạ.

Chìm vào ảo mộng của ý thức, chìm vào thế giới mới nơi con người không chạm đến được
“Bởi thế giới thực và ảo dường như khó có thể phân biệt, người ta mơ vì giấc mộng đó khó có thể trở thành sự thật, người ta mượn những giấc mộng để một lần chạm đến mơ ước”.
Có thể hiểu, Alan muốn được chìm vào thế giới của ý thức, một thế giới ảo mộng để thực hiện mong ước, một thế giới không ai tìm đến, không ai làm phiền, một nơi không nghe thấy tiếng xì xào bàn tán, cũng không cảm nhận được cơn đau đến từ những mũi tiêm Hormone, cơ thể dần thay đổi ngấm ngầm vì thuốc… Nếu phải chọn giữa cái chết, không riêng mình mà cả Alan Turing đều sẽ chọn cách chìm vào giấc mộng của ý thức mãi mãi.

Phải làm sao khi không một ai lắng nghe câu chuyện của bạn ngoài cô gái từng là hôn thê, quan trọng hơn thế giới của “Alan – của họ” có thể đến sau này cũng không được công nhận, một khi đã sức cùng lực kiệt thì con người dù mạnh mẽ đến đâu, kiên cường đến thế nào cái bóng ma tâm lý đó sẽ mãi đeo bám đến khi họ héo khô, đến khi cái chết là lựa chọn cuối cùng. Và Alan, dù đã chọn việc tiêm Hormone thay cho cái chết , nhưng liệu đó có phải là kết thúc thực sự?
Tiểu thuyết người trong gương như một quyển nhật ký thu nhỏ cuộc đời Alan Turing, vô số nỗi lòng của một con người vĩ đại, hết mình với khoa học để rồi kết cục phải chọn giữa cái chết hoặc thiến hóa học ( tiêm thuốc hoặc hormone nữ ).
Là những dòng tâm sự mang nặng cô đơn, không lấy một ai để sẻ chia ngoài “người bạn chân thành của anh”. Một hành trình dài, trầm lắng và u buồn, có lẽ thống khổ nhất là khi sống trong thời kỳ cũ xưa, nơi mà con người mặc định đồng tính là căn bệnh đáng tội chết, anh vô cớ phải nhận lấy những xua đuổi, miệt thị từ đời.
Những mũi tiêm đau đớn thấu xương, những giấc mộng, hiện thực và hư ảo pha lẫn vào nhau do tác dụng của thuốc, nó dần chiếm lấy thân thể ngày một yếu ớt đó.
Mình không mang suy nghĩ kì thị Alan Turing và cộng đồng của anh, chỉ luôn hy vọng họ có thể tự tin sống đúng với chính mình, được yêu và được hạnh phúc, có thể nắm tay người yêu dạo trên phố và tự tin nói rằng tôi là ai.
END.

I. Xem thêm – Người trong gương
1. Người khác nhìn mình có giống trong gương không
2. Người đàn ông trong gương
3. Người trong gương pdf
4. Người trong gương đam mỹ
5. Người trong gương review
6. Người trong gương ebook
Người trong gương

Ở cuốn tiểu thuyết Người Trong Gương, độc giả như bước vào thế giới mộng mị pha lẫn ảo giác của thuốc điều trị Hormone, khám phá từng chút bí mật riêng tư của Alan và cộng đồng người đồng tính nói chung...
URL: https://saysach.com/review-sach-nguoi-trong-guong-tac-gia-will-eaves/
Author: Will Eaves
5
[no_toc]
Sách đọc hay