Mùa hè không tên là cuốn sách vừa mới cho ra mắt của bác Nguyễn Nhật Ánh. Vẫn là những trò tinh nghịch gắn liền với các nhân vật con Nhàn, con Hội, thằng Tí, thằng Túc,… Những mảnh đời vượt qua nghịch cảnh số phận, tất cả được tái hiện chân thật qua lời kể của nhân vật Khang. Mùa hè lớp 5 đặc biệt, đấy là mùa hè cuối cùng với tụi bạn, vì kể từ sau đó cuộc sống của Khang đã thay đổi mãi mãi.

Tên sách | Mùa Hè Không Tên |
Tác giả | Nguyễn Nhật Ánh |
Nhà xuất bản | NXB Trẻ |
Mình xin phép gọi Bác thay vì Nhà văn, vì với mình, sách của bác Nguyễn Nhật Ánh thân thuộc và gắn liền với quãng ký ức tuổi thơ của mình. Tuy Mùa hè không tên vừa mới cho ra mắt cách đây tầm vài hôm, nhưng sức hút tác phẩm của bác Nguyễn Nhật Ánh chưa bao giờ là nguội. Tất tần tật mọi trang mạng về sách đều đưa tin, độc giả thì hóng ngày sách ra mắt. Bản thân mình thật vinh hạnh khi là một trong những người đầu tiên cầm trên tay cuốn sách hằng mong nhớ này.
Tại sao lại gọi là Mùa hè không tên? Tại sao sau ngần ấy năm sách của Nguyễn Nhật Ánh vẫn luôn giữ được sức hút mỗi khi ra mắt?
Theo như bác chia sẻ: “Đó là mùa hè đặc biệt với tôi. Vì vậy tôi muốn đặt cho nó một cái tên để nó không giống với những mùa hè khác trong đời tôi mỗi khi tôi nhớ về. Tôi định gọi nó là Mùa hè chia tay, Mùa hè ưu tú, Mùa hè định mệnh, hay sến sẩm một chút là Mùa hè có mây tím bay nhưng rồi tôi thấy không cái tên nào thật sự phù hợp. Cuối cùng, tôi nghĩ nếu cần phải có một cái tên thì tôi sẽ đặt tên cho nó là Mùa hè không tên.” Sách của bác Ánh luôn thu hút bạn đọc trẻ, chính cái sự mộc mạc trong câu chuyện, câu từ, đã đưa chúng ta về với một miền ký ức vốn tưởng đã lãng quên.

Mùa hè không tên chỉ vỏn vẹn gần 300 trang sách, chia làm 2 phần, phần đầu là truyện dài chia làm 79 câu chuyện làng Đo Đo, phần 2 gồm 4 phụ lục nhỏ – là những tâm tình của những năm tháng sau này. Mạch truyện và mạch cảm xúc lần này tương tự với cuốn Cảm ơn người lớn, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Lấy bối cảnh mùa hè chuẩn bị lên lớp 5, tại sân trường tiểu học quen thuộc, vẫn là nhân vật Khang, Nhàn mở đầu câu chuyện khắc họa ký ức tuổi thơ.
“Sao đi học thì tao thích chóng đến nghỉ hè mà khi nghỉ hè thì tao lại mong đi học lại hở mày?” Khang hỏi con Nhàn
“Lúc đó hai đứa tôi đang đứng cạnh hàng rào trường tiểu học, ngước mắt nhìn lên những tàng phượng đỏ chói chang trước sân chùa Tịnh Độ bên kia con đường đất, đầu óc mơ màng nghĩ tới ngày vào lớp 5. Trường tiểu học mùa hè buồn hiu. Vắng bọn học trò nô đùa chạy nhảy và la hét trong sân, vắng bóng dáng thầy cô qua lại trên hàng hiên, các lớp học giống như đang ngủ thiếp. Những cánh cửa gỗ khép kín. Cảnh vật rơi vào chỗ im lìm, tịch mịch. Chỉ thỉnh thoảng một chiếc lá bàn rơi chỗ cổng trường.”
Một màu hè tưởng chừng không mấy đặc biệt ấy, lại mở ra những điều mà cả về sau này chính Khang cũng không thể quên được. Tất cả câu chuyện, nhân vật, hành động, đều xoay quanh làng Đo Đo bé xíu. Ngôi làng chắc hẳn đã quá quen thuộc với bạn đọc của bác Ánh, ngôi làng quê hương. Bác Ánh từng tâm sự rằng: “Tôi rất thích viết về tuổi thơ ở ngôi làng tuổi nhỏ của mình. Tôi biết nhiều nhà văn, nhà thơ trên thế giới cũng luôn muốn viết mãi về quê hương mình, như một sự ám ảnh”. Tuy nhiên mỗi tác phẩm, mỗi câu chuyện trong sách chưa hẳn đã là nhân vật thật sự ngoài đời, và Mùa hè không tên cũng vậy. Là những mảng hồi ức tuổi thơ được tác giả góp nhặt, đưa độc giả một chuyến vi vu về tuổi thơ. Nếu bạn đã từng sinh ra và lớn lên ở vùng quê, gắn liền cuộc sống với con đường đất, những trò chơi tuổi thơ thì đọc vài trang đầu thôi cũng đủ để bạn hồi niệm về quãng thời gian ấy.
Đọc thêm review sách Nguyễn Nhật Ánh:
- Hạ đỏ – Tình đầu là tình không thể quên
- Những Người Hàng Xóm – Tác Phẩm Mới Nhà Văn Nguyễn Nhật Ánh Với Đời Sống Thường Nhật
Mùa hè không tên qua lời kể của Khang – một thằng bé con nhà gia giáo, tạm gọi là có chút điều kiện thời bấy giờ. Kế bên Khang là con Nhàn – cô bé sống với ngoại, ba mẹ bỏ đi từ sớm, hiền ngoan lễ phép là những cụm từ dành cho con Nhàn. Kế đến là thằng Túc – hàng xóm của Khang, nhà Túc nghèo nhất làng, nhưng Túc lại là cậu bé cực kỳ hiểu chuyện. Ngoài ra còn những nhân vật đan xen thêm phần hấp dẫn cho câu chuyện như cậu Châu, con Hội, thằng Tí, thằng Đính,… Mỗi nhân vật mang trong mình câu chuyện nho nhỏ, và chính điều ấy đã tô vẽ nên bức tranh làng quê Việt Nam tuyệt vời. Ở đâu cũng có cảnh khổ, ở đâu cũng có những thân phận cảnh đời khác nhau.
“Đối với tôi quãng đời tiểu học luôn là quãng thời gian đẹp nhất – là quãng đời mà mỗi khi hồi tưởng lại tôi luôn bắt gặp trong tôi một chút buồn, một chút vui, một chút xốn xang và rất nhiều tiếc nhớ.”
Điều mình cực kỳ đánh giá cao trong các tác phẩm của bác Ánh, đặc biệt là trong cuốn Mùa hè không tên chính là cách bác kể chuyện nó duyên đến lạ thường, đôi khi lồng vào đó chút điên điên. Mình như sống trọn trong tiếng xe lăn bánh trên đường làng, tiếng mưa rơi trên lá bàng trước cổng trường, tiếng họp chợ, tiếng bạn bè cười nói râm ran. Có cái gì đó nhộn nhịp, ngây thơ, trong sáng và giản dị cứ khiến người ta bồi hồi đến lạ thường.
Bọn trẻ con đáng yêu trong mọi hành động, từ cái việc thằng Khang thích con Nhàn, thằng Chỉnh chặn đường đòi quánh thằng Khang vì cái tội con Nhàn thích thằng Khang. Thằng Tũn biết thằng Đính là em ruột mình từ khi học lớp 5, nên dù có bị em bắt nạt, nó vẫn một mực lo cho thằng Đính mặc dù không nói ra bí mật đó. Hay thậm chí là sự cả tin vào lời nói của người lớn “sau này mày làm rể bác nghe” và cả chuyện thích cô giáo bệnh để được nghỉ học, đến thăm cô để hái trộm trái cây. Bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để thấy tuổi thơ chúng mình dữ dội đến nhường nào.

Tình yêu thương đã có từ lâu trong tâm hồn trẻ thơ
Đúng là như vậy! Bác Ánh đã thành công khi khắc họa nét tính cách này này tất cả câu chuyện của những nhân vật. Như thằng Túc thấy ba bệnh thương quá nên đánh liều trộm gà nấu cháo cho ba. Cậu Châu vì thương chị Thìn mà sẵn sàng “đúp” tận 2 năm liền để được học cùng lớp. Hay như trong mạch suy nghĩ của thằng Khang: “Thương một ai đó có lẻ dễ hơn ghét một người nào đó. Nếu cô Diêu cao hứng ra đề tập làm văn “Em ghét ai nhất? Vì sao?” chắc tôi phải cắn bút nghĩ đến móp cả trán.”
Dĩ nhiên tình thương người đôi lúc cũng bị hạ gục bởi những sự ác ý, nhưng chỉ là đôi lúc thôi. Còn chung quy lại tình thương đó luôn hiện hữu rõ rệt trong tình làng nghĩa xóm mà mọi người đối đãi với nhau. Trẻ con sinh ra là để được yêu thương, thậm chí cuộc đời có quật ngã tụi nhỏ, có bắt tụi nhỏ phải sớm trưởng thành, thì đâu đó chúng nó vẫn biết cách sống yêu thương lẫn nhau.
Đọc đến đây mình tự thấy nhói lòng nhẹ. Vì sao ư? Chính vì bản thân mình, vốn đã là người lớn, chúng ta bị chính dòng chảy hối hả của đời đánh mất đi niềm tin vào con người, vào cuộc sống. Dần dà lãng quên mất trao đi tình yêu thương cho một ai đó như thế nào. Thậm chí còn dễ ghen ghét nhau hơn. Nên chính mình tự thấy thua cả một đứa con nít. Luôn sống vui vẻ, không để bụng chuyện gì, sẵn sàng vì nhau. Đúng là tuổi thơ chỉ có một lần, qua đi rồi chẳng thể quay trở lại, chợt nhận ra mình cũng đã từng sống hồn nhiên như vậy.
Những phụ lục chưa trọn vẹn

Bác Ánh đã dành ra 4 phụ lục nhỏ, lồng ghép giữa văn và thơ cuối cuốn sách. Bác ví von những phụ lục này giống như tỏ tình với người con gái mình yêu, lời yêu đã nói ra nhưng có cảm tưởng lời yêu vẫn chưa trọn vẹn.
“Sau mùa hè tiểu học đó, trên chiếc xe gắn máy của ba tôi lăn bánh chở đứa con trai bé nhỏ của ông ra thị trấn, cả tuổi thơ tươi đẹp đều bị bỏ lại sau lưng.” Cuộc sống của Khang đã thay đổi mãi mãi. Một mùa hè đánh dấu sự chuyển biến số phận của nhân vật, từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành. Những kỷ niệm dang dở khắc lên số phận, những dấu vết không thể phai mờ – như vết chàm mà con người ta phải mang theo cho đến tận cuối đời. Để từ đó làm động lực để chúng ta tiếp tục trên hành trang tập làm người lớn. Vì cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, chúng ta vẫn phải bước đi vì vốn còn nhiều điều đang đợi ta phía trước.

Về giao diện của cuốn sách, Mùa hè không tên có hai phiên bản bìa cứng và bìa mềm. Trong sách còn đan xen nhiều nét vẽ khắc họa nhân vật cực kỳ giản dị đáng yêu. Thêm một điểm cộng nữa là phần giấy in sách lần này vừa dày vừa cứng cáp, trơn nhẵn, màu mực sắc nét tuyệt vời.
Mùa hè không tên với mình là một cuốn sách hay. Kiểu dạng viết như không viết, không cầu kỳ nhưng lại đọng trong mình nhiều cảm xúc. Một lần nữa bác Nguyễn Nhật Ánh đã thành công xây dựng thêm một cuốn sách tuổi thơ. Bỏ qua tình bạn trong trẻo theo thời gian, thay vào đó là những bỡ ngỡ tuổi mới lớn, khơi dậy sự khát khao hạnh phúc và sống tử tế trong trái tim mỗi người. Cuốn sách này hay đến mức bấy nhiêu chia sẻ trên đây chưa đủ để lột tả hết cuốn sách. Hy vọng cuốn sách này sẽ xuất hiện trong tủ sách của bạn, tủ sách mùa thu nhưng câu chuyện mùa hè.
Bạn muốn mua sách Mùa Hè Không Tên nhấn vào đây 👇👇👇
Review Sách Mùa Hè Không Tên
Cảm ơn bạn đã đọc Review sách Mùa Hè Không Tên tại Saysach.com.
Mùa Hè Không Tên Audio
Cuốn sách hiện chưa có bản Audio, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Mùa Hè Không Tên Đọc Online
Cuốn sách hiện chưa có bản Online, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Sách Mùa Hè Không Tên PDF
Cuốn sách hiện chưa có bản PDF, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Mùa Hè Không Tên Ebook
Cuốn sách hiện chưa có bản Ebook, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Nội dung rất cuốn nhé các bạn. Bìa xinh xỉu, Nên đọc.
Cảm ơn bạn, chăm ghé SaySach.Com để đọc nhiều bài reivew hay nữa nhé!!!
Vẫn là chất văn của bác Ánh, mua hụt cuốn có chữ ký của bác :3
Cảm ơn bạn, chăm ghé SaySach.Com để đọc nhiều bài reivew hay nữa nhé!!!
Hóng quá cảm ơn ad review
Cảm ơn bạn, chăm ghé SaySach.Com để đọc nhiều bài reivew hay nữa nhé!!!
chờ mãi mới có page review, cảm ơn nhé ạ
Cảm ơn bạn, chăm ghé SaySach.Com để đọc nhiều bài reivew hay nữa nhé!!!