spot_img
Trang chủReview sáchHành Lý Hư Vô - Điều Duy Nhất Người Ta Mang Theo 

Hành Lý Hư Vô – Điều Duy Nhất Người Ta Mang Theo 

Khái niệm biết sống cũng vô chừng, mỗi người mỗi kiểu, nhưng nhìn một lượt, chừng như người biết sống là biết đủ. Khi đó tham vọng thôi sôi réo, họ trọn lòng lắng nghe những tiếng thì thầm ở quanh mình” – Nguyễn Ngọc Tư

Review hành lý hư vô
tóm tắt hành lý hư vô

Hành Lý Hư Vô là quyển tản văn nhỏ tiếp theo của tác giả Nguyễn Ngọc Tư, (độc giả thân quen hay còn gọi là cô Tư). Vẫn là dòng chảy xuôi dòng mát lòng người đọc, lần này Nguyễn Ngọc Tư phả vào nỗi buồn man mác, day dứt của 32 câu chuyện đời thường và những giá trị đã bỏ quên, đặc biệt là nhiều hơn câu chuyện người con của biển cả. Chẳng vì cuộc sống khác biệt, mà chỉ vì, ở đó có nhiều hơn những nỗi niềm cuồn cuộn trong lòng, mà gió biển dẫu nóng ran hay lạnh khô khóc cũng khó lay động được cái thật trong họ.

Để Lại Trong Tâm Trí 

Trọn trong lòng quyển tản văn nhỏ mỏng tang là vô số nỗi niềm, bâng khuâng, về những câu chuyện, con người từng đồng hành cùng tác giả. Sẽ không khó nhận ra ngay những con chữ, câu chuyện đầy mộc mạc, đời thường khiến ta không khỏi nhớ thương, đồng cảm. Bởi nó gắn liền với cái cũ xưa, là câu chuyện thầm mến một người chỉ kịp dừng chân tại bến tàu, chưa nhớ được tên đã vội đi, hay ông bà thời xưa vẫn giữ trong mình một giá trị tinh thần riêng dẫu có cơ cực, dẫu có bôn ba, như một thoáng hồi ức nhung nhớ tìm về.

Gợi nhắc về một thoáng xưa cũ, ở thời kỳ mà ông bà cơm canh với sắn, khoai trộn, ai có gia thế cộm cán do bố mẹ làm dân buôn, nhà nước thì sáng đánh được ổ bánh mình thơm nồng chấm sữa, chứ đâu có bánh mì thịt, bánh mì trứng, bánh mì chả, ai cũng mua được như bây giờ. Như bà già (tác giả gọi theo câu chuyện), gọi cho thân thương chứ gọi má già thì bà cũng chịu, má bán bánh mì từ thời vàng son đến độ con cái cứng cáp, mua nhiêu cũng bán, mua chịu cũng bán, tiệm bánh mì mấy mươi năm dành cho dân đen, bà hay gọi là người làm thuê, làm mướn.

Không chỉ ổ bánh mì, mà bên trong đó còn có cái tình của bà, thương tụi học sinh nghèo nên dù là nước chan bánh thì vẫn có chút thịt trong đó. Cô Tư cũng kể cái chuyện “Cho đi và mất trí nhớ” – một khái niệm mới lạ trong mấy mươi năm, dân mình thương với nhau sao mà kể cho kết, chi đoàn nào về quê xây cầu cho dân đi lại cũng ít để tên tuổi, miễn dân có cầu đi, tụi nhỏ đi học không ghe xuồng cho đỡ nguy hiểm, còn tên thì từ từ cũng có, mà toàn mấy cái tên lạ do người dân đặt, dễ kêu, dễ nhớ, như cầu Cá Hô, cầu Thiện, cầu Bác Ba, cầu Ông Năm, cầu Mò (nghề mò cua bắt ốc gần cầu, nên bà con lấy làm tên). Vậy đó, cầu tên gì, ai xây, ai góp mà chẳng được, miễn bà con mỗi ngày yên tâm qua sông, đám nhóc đi học thuận tiện là vùng quê sớm cũng thành đô thị.

Review hành lý hư vô
Review hành lý hư vô pdf

Người trẻ như bọn mình cũng thử học cái cách cho đi rồi quên, chớ đừng nhớ về làm chi, miễn thỏa chí mình, miễn người nhận ngoẻn cười là vui cả đoàn. Có nhiều đoạn cô Tư kể về ngoại, cũng chuyện cho đi, người phụ nữ hơn 80 từng đi  qua chinh chiến, từng bươn chải nuôi cả đàn con, nào là đi ghe muối cùng đứa hai, đứa 3, đứa 4 cho ở nhà đánh lá mía cùng nhỏ năm, thằng 6… người phụ nữ bôn ba cả đời không có chế độ nghỉ hưu, chỉ khi về xế chiều mới có được miếng đất sau vườn, chẳng biết ngoại muốn cháu con nhớ về mình hay đất trống thì trồng. Rồi người phụ nữ ấy ra đi để lại mấy cây ăn quả sau vườn, cùng duy nhất tấm ảnh với đoạn di chúc yêu thương, đùm bọc nhau, dẫu vậy: “Không cần bận tâm hư vô, bà ngoại vẫn ở lại trong dáng đi của đứa cháu, trong tính khí của thằng con, trong cái hương vị món bánh tằm bì mà bà truyền dạy” – Hành Lý Hư Vô

“Sao Mà Biết Sống Quá Xá”

Khái niệm biết sống cũng vô chừng, mỗi người mỗi kiểu, nhưng nhìn một lượt, chừng như người biết sống là biết đủ. Khi đó tham vọng thôi sôi réo, họ trọn lòng lắng nghe những tiếng thì thầm ở quanh mình”-  Đọc sách của cô Tư, người mới vào nghề hẳn sẽ thấy sao mà tiếng Việt mình phong phú quá, nhất là từ ngữ gốc vùng miền (xúm đông, ngay chóc, chèm nhẹp…), không chỉ ngẫm mà phải dừng hai đến ba lần đọc mới không trôi tuột một đoạn, sự thú vị đó cũng tạo nên nét riêng của cô Tư.

Nói đến cách sống nào mới đáng sống, thì chẳng ai giống ai, nhưng: “Người sống vô tư hiếm, nhưng không phải không có, họ sống chừng như vô nhiễm với cơn khát tiền” – Hành Lý Hư Vô

Bên hông vô số cuộc đời nổi trôi như chiếc phao cố bám lấy dòng nước mà tiếp tục, là ánh đèn phố thị, là tầng tầng lớp lớp nhà cao đồ sộ, lấp lánh khi về đêm. Có một căn nhà cũ kỹ bên hông thành phố sáng đèn ấy, không chỉ riêng cô Tư, cả mình và chắc rằng độc giả cũng sẽ cảm thấy ngưỡng mộ, khi ông già sửa cân ngồi trên ghế mây đung đưa mỗi sáng, còn bên ngoài là dòng người du lịch liên tục qua lại, như cái cách ông đang vi vu tận hưởng biệt phủ cũ của mình, không tu sửa, không thay đổi, không kinh doanh, chỉ từng nhịp, chậm rãi, bình thản hiện diện giữa khu phố mới: 

Đời thì ráo riết mà ông già và căn nhà kia chỉ tỉnh queo ngồi ngó”. Hay nồi bánh canh xưa của má, mỗi ngày bán đúng bảy mươi hai tô, sang tô thứ bảy mươi ba dù nài nỉ khan cả cổ cũng không có, sáng buôn gánh bán bưng, chiều má nằm vòng nghe nhạc Thái Thanh, miền an nhiên từ trong lòng mà ra, sống như má, đời còn gì chê trách, phiền muộn đây?. Sẽ có người qua đường hỏi rằng sao má không kiếm thêm phòng tất trắc, má chỉ nói đúng 2 chữ, như lời cô Tư kể lại: “đủ ăn”. Thời đại bây giờ, ai ai cũng bôn ba, nhưng không kể người chạy theo phù phiếm, thì vẫn còn rất nhiều người thích ngắm sao về đêm, thích tản bộ ở công viên, ngắm nhìn đời thường trôi, chật! “Sao mà biết sống quá”. 

Điều mình thấy đặc biệt, là độc giả tự nghiền ngẫm chớ cô Tư không có rút lời chiêm nghiệm, bởi đoạn kết chỉ là sự day dứt, bứt rứt khó diễn tả, mà phải  ngẫm thì mới nghiệm ra, mới hết suy tư trong lòng.

Có câu thế này: “Con xa nhà, con là khách”- không chỉ mỗi mùa xuân, mà dù xuân hạ hay thu đông, một nỗi buồn cứ canh cánh, nhấm nháp tâm hồn của người con bôn ba ít về nhà, khi trở về lại thành khách trong chính căn nhà của mình,: “Tụi nó, giờ làm khách của mẹ mình”. Cô Tư nhắc đến mùa xuân, vừa dịp hơn tháng nữa là xuân về, cái mùa yêu thương sum họp, quây quần được gọi với biệt danh thân thuộc là Tết. Còn Tết với với ông lão trong sách, là khi nhìn theo hướng khói thuốc ra cổng, lầm bầm đã nhiều cái tết chúng nó không về đủ, nghe nói vì mấy ngày đó được trả gấp đôi, gấp ba lương.

Cô Tư tự hỏi liệu họ đã không thiết tha gì với tết nữa, họ mãi đi tìm thứ gì đó xa vời, ngắn ngủi, chóng vánh mà bỏ quên phía sau, còn có ba má nhấm nháp nỗi cơ đơn đợi trông…Hệt với chuyện đi tìm mùa thu của anh Xỉn, anh cứ tìm mãi phía trước, nhưng mùa thu cùng má đã luôn ở phía sau, trông đợi anh về, để rồi anh mất thu, mất mẹ.

Review hành lý hư vô
Review hành lý hư vô ebook

Hy vọng tết năm nay, mọi người tạm gác, tìm tết, tìm về nhà. Về để biết nồi thịt kho hột vịt của má đổ mấy lần nước dừa, hột vịt vàng nâu tới đâu thì ngon, thịt mềm rũ từng sớ mới gọi là đúng bài. Rồi đi chợ mua lặt vặt sắm Tết với má, không cao lương mỹ vị nhưng hoa cúng tết, trái cây, bánh mứt là cần thiết. Trời về khuya thì lại sang chợ chọn hơn chục chậu Hoa Vạn Thọ chưng trước nhà, cứ nói địa chỉ là anh chủ đẩy xe đến nơi. Người ta bảo Tết không còn vui, hay lớn rồi Tết nào cũng như nhau, Tết không có xu nào thì khác gì ngày thường. Nhưng với độc giả, với mình, người muốn dành trọn tâm hồn cho ký ức, thì nhìn hoa mai nở cũng thấy đủ đầy, là yêu từng cảm giác, nhớ từng đợt gió Bấc lành lạnh mê người, Tết là cảm nhận, không phải đong đếm giá trị, Tết chỉ cần ăn cơm trò chuyện cùng ba má là trọn vẹn năm mới. 

Vậy là Nguyễn Ngọc Tư, đã chấm bút kết thúc Hành Lý Hư Vô, quyển tản văn mở bát năm mới này có chút buồn âm ỉ không dứt, làm người đọc phải nghĩ, phải ngẫm về nhiều mảnh đời, cách sống dung dị giữa xô bồ. Như hối thúc mình vừa sống trọn vẹn vừa chậm rãi trên cuộc hành trình dài này. Một mai sách đọc hết rồi, ngồi thẫn thờ không biết nên làm gì, lại chán chổng vó.

Bạn muốn mua sách Hành Lý Hư Vô nhấn vào đây 👇👇👇

Sách Hành Lý Hư Vô Review

Cảm ơn bạn đã đọc Review sách Những Em Bé Đang Lớn tại Saysach.com.

Hành Lý Hư Vô Đọc Sách Nói

[Sách Nói] Hành Lý Hư Vô – Chương 1 | Nguyễn Ngọc Tư | Nguồn: Fonos – Kho sách nói bản quyền

Hành Lý Hư Vô Đọc Online

Cuốn sách hiện chưa có bản đọc online, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.

Sách Hành Lý Hư Vô PDF

Nhấn vào đây để tải bản PDF

Tóm Tắt Hành Lý Hư Vô EPUB

Cuốn sách hiện chưa có bản Epub, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.

Hành Lý Hư Vô Ebook

Nhấn vào đây để tải bản ebook

Hành Lý Hư Vô Audio

Cuốn sách hiện chưa có bản Audio, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.

REVIEW LIÊN QUAN

2 BÌNH LUẬN

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

- Advertisment -

Review mới nhất