Những đứa trẻ không bao giờ lớn của tác giả Dương Minh Tuấn mang đến một màu sắc mới lạ, pha giữa nét trầm buồn và sự lạc quan từ những câu chuyện có thật. Đây sẽ là cuốn sách giúp bạn cảm thấy yêu đời hơn, sống lạc quan hơn và biết ơn nhiều hơn.

Tên sách | Những đứa trẻ không bao giờ lớn |
Tác giả | Dương Minh Tuấn |
Thể loại | Tản văn |
Năm xuất bản | Năm 2021 |
Nhà xuất bản | NXB Văn học |
Điểm đặc biệt của cuốn sách là nó không được viết bởi nhà văn, mà từ chính một vị bác sĩ. Dương Minh Tuấn – ở cái độ tuổi 28, dù đã lập gia đình hay chưa, thì con người ta cũng không thể sống vô tư. Tác giả làm nghề bác sĩ, đã chứng kiến không ít những câu chuyện sống còn, nếm trải không ít ngọt bùi đắng cay. Tất cả những cung bậc cảm xúc đó đều sẽ được đưa vào một cách chân thật nhất qua từng trang sách. Tiếp nối thành công của cuốn Lạc quan gặp Niềm vui ở quán Nỗi buồn và những chuyện chưa kể xuất bản năm 2016, Những đứa trẻ không bao giờ lớn ra đời đã nhanh chóng trở thành hot trend trên mạng xã hội từ khi ra mắt.
Cuốn sách Những đứa trẻ không bao giờ lớn chia làm hai phần. Phần một với chủ đề Lạc quan kể chuyện nỗi buồn, với cả thảy 20 câu chuyện. Toàn bộ đều là những câu chuyện mang một nét buồn, nhưng lại phảng phất đâu đó sự lạc quan đến cho người đọc. Phần 2 với chủ đề Nhật ký của niềm vui, sẽ không còn chia ra từng câu chuyện, mà nơi đây quy tụ những mẫu nhật ký ngắn về các câu chuyện trên giường bệnh đến từ bác sĩ và bệnh nhân. Đây chắc chắn là cuốn sách thú vị giúp bạn bình yên sau giờ lao động mệt nhọc.
Một người phụ nữ vào cấp cứu trong tình trạng khó thở, người chồng cùng ba đứa con mặc bộ quần áo cũ kỹ, nhàu nát, chằng chịt những vết khâu vá. Vì cảnh nghèo họ chẳng có một đồng trong tay để nhập viện. Nhưng tình thương thì luôn có xung quanh. Người thì đi xin sữa cho đứa bé còn bế trên tay, người thì đi mua đồ ăn cho 2 đứa nhỏ còn lại. Y tá bệnh viện thì đi huy động tiền viện phí. Nhìn cái dáng khập khiễng của người chồng bế theo em bé, hai đứa nhỏ chạy theo sau bố, vẫn cố ngoái lại vẫy tay chào mọi người khi leo lên chiếc xe chuyển viện.
Anh là người đam mê hội họa, nhưng mẹ anh thì lại cho đấy là cái nghề chẳng ra làm sao và nhất quyết ngăn cản. Thế là anh nghe mẹ học kinh tế, nhưng niềm đam mê với nghệ thuật chưa bao giờ ngừng cháy bỏng trong anh. Cái ngày anh nhất quyết cải mẹ để theo con đường họa sĩ cũng là cái ngày cuối cùng anh được nhìn thấy mẹ. Anh mất trong một vụ tai nạn xe.
Chị được chẩn đoán là ung thư giai đoạn cuối. Nhưng chị chẳng đau buồn. Chỉ còn một năm để sống, chị nghỉ việc, chị đi gieo niềm vui cho tất cả mọi người. Mặc dù mang căn bệnh trong người, nhưng hằng ngày chị vẫn sang chăm cho cô hàng xóm bị chứng viêm đa cơ. Trên miệng chị lúc nào cũng tươi cười, ai hỏi gì chị cũng cười, chưa lấy một lần chị than vãn về căn bệnh. Chị khiến cho những người xung quanh thấy yêu đời hơn và nể phục chị hơn.
Việc chấp nhận sống xa nhà, là đồng nghĩa với việc thức dậy và nhận được tin báo người thân vừa qua đời. Những chuyến xe, chuyến bay trở về quê nó dài đằng đẵng. Giây phút khi bạn biết vừa có một ai đó giã từ cõi đời này nó lạ lắm. Bản thân bạn như đã biết trước, bạn bình thản chấp nhận vì nó vốn là điều sẽ xảy ra. Bạn vứt hết tất cả để quay trở về, để nhìn người thân mình lần cuối và bạn biết sẽ chẳng bao giờ được gặp lại họ.
Đọc thêm review sách :
- NHỮNG ĐIỀU HOÀNG TỬ BÉ NÓI VỚI TÔI – Hành Trình Tìm Lại Cái Tôi Chính Mình
- Cảm Ơn Anh Đã Đánh Mất Em – Anh Rời Đi, Em Học Cách Một Mình Sau Tan Vỡ
- Điều Đẹp Nhất Có Khi Là Buông Tay – Đôi Khi Sự Chia Tay Lại Mở Ra Trang Mới Cuộc Đời
Những câu chuyện chia ly, mất mát, những nỗi niềm hoài cổ về điều đã qua cùng với nhiều câu chuyện buồn khác sẽ có trong hơn 200 trang sách Những đứa trẻ không bao giờ lớn. Bằng câu từ giản dị, cách dẫn dắt đi vào lòng người, tác giả đưa người đọc như được trải nghiệm những câu chuyện của chính mình. Từ đó, dấy lên sự đồng cảm trong lòng độc giả.
“Có vài mối quan hệ, nếu có cả trăm lý do để từ bỏ mà vẫn còn một lý do để giữ lại thì hãy cố mà giữ lấy. Nhưng có những mối quan hệ, dù có cả ngàn lý do để níu kéo nhưng chỉ cần tìm thấy một lý do để từ bỏ, thì hãy bỏ ngay đi.”
Cuốn sách Những đứa trẻ không bao giờ lớn chẳng hề nhất quán cho từng câu chuyện sẽ theo mạch cảm xúc nào. Đan xen lẫn nhau là những câu chuyện dài ngắn khác nhau, là những nốt trầm buồn khác nhau. Cuộc sống này vốn dĩ đã quá đỗi bất công, sự nhọc nhằn đôi khi cuốn chúng ta quên đi những điều phải trân trọng. Chúng ta nhớ về những chuyện đã cũ, chúng ta tiếc thương cho những điều đã qua. Nhưng sau tất cả, chúng ta vẫn phải sống cho hiện tại và tương lai, sống cho những người đã ra đi.
Mặc dù sách chỉ toàn chuyện buồn, nhưng đằng sau những câu chuyện ấy là một sự khao khát mong muốn được sống, được hít thở. Từ câu chuyện chú Dương chăm vợ mình từng chút một trên giường bệnh, có đôi lần vợ chú như đến cửa tử chú vẫn không hề bỏ cuộc. Nhìn cái cách chú ân cần với vợ, chú đau đớn khi thấy vợ thập tử nhất sinh, mình như hiểu ra tình thương hóa ra vẫn còn đâu đây. “Không chỉ tồn tại, nó còn sống và sống mãnh liệt trong từng hơi thở từng ánh mắt của những người thương nhau đến bền chặt đôi tay mà dắt nhau qua cơn bão tố.”
“Giữa bao cảnh đời còn đầy trái ngang và gian khó ngoài kia thì tình người ở cái đất này vẫn còn đậm đà và ấm áp lắm. Đủ để nhen nhóm một khoảnh khắc niềm vui trong những đôi mắt buồn.” Cuộc sống là thế, không ai biết trước được chuyện ngày mai. Đôi khi một miếng bánh bẻ đôi, một ngụm trà san nửa, nỗi buồn thì chia hai mà niềm vui thì chụm lại,… cũng khiến lòng chúng ta cảm thấy yên ổn hơn nhiều.
Điểm hay của cuốn sách với mình, dù chẳng viết theo kiểu văn chương bay bổng, nhưng Những đứa trẻ không bao giờ lớn thật sự đã chiếm trọn trái tim mình. Dù chỉ đọc lại những trang sách, những câu chuyện đã qua, nhưng mình như được sống trong chính giây phút ấy. Mình thấy bản thân mình đâu đó trên trang sách. Ngày ngày chúng ta phải đối mặt với những câu từ giả dối, với những lớp mặt nạ nặng trĩu. Thì cuốn sách này sẽ là nguồn sống khiến bạn yêu cuộc đời này hơn. Bạn học được cách trân quý từ những điều bé nhỏ nhất, biết ơn khi bạn vẫn được sống, được thở, được làm việc như một người bình thường. Khi nào cuộc sống quật ngã bạn, thì hãy để tình thương xung quanh níu bạn lại.
Trong Những đứa trẻ không bao giờ lớn, bạn vẫn đọc được những câu chuyện hài hước, thú vị làm bản thân thấy ấm lòng. Chính những câu chuyện mang màu sắc tươi vui hơn nó đã tô màu cho bức tranh đầy xám xịt phía trước. Như câu chuyện đôi vợ chồng già bị ngộ độc phải nhập viện, dù đau đớn nhưng họ vẫn nắm chặt tay nhau. Hay thậm chí trong lúc cận kề cái chết nhất, người bệnh vẫn có những câu nói đầy lạc quan khiến y bác sĩ đều phải bật cười. Lạc quan kể chuyện nỗi buồn hay Nhật ký của niềm vui đều để lại trong lòng chúng ta một chút gì đó sự biết ơn.
Đây là một cuốn sách đáng đọc, đáng gối đầu giường. Cuốn sách Những đứa trẻ không bao giờ lớn khiến mình suy ngẫm lại cuộc sống này. Mình tìm thấy động lực sống, động lực làm việc và niềm tin vào cuộc đời. Mình biết cách trân quý những mối quan hệ xung quanh và biết cách chấp nhận khi xảy ra tan vỡ. Hãy luôn sống với một tấm lòng cho đi vì còn nhiều mảnh đời bất hạnh ngoài kia đang chờ bạn.
END.
Bạn muốn mua sách Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn Nhấn vào đây 👇👇👇
Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn Review
Cảm ơn bạn đã đọc Review sách Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn tại Saysach.com.
Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn Đọc Online
Cuốn sách hiện chưa có bản đọc online, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Sách Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn PDF
Cuốn sách hiện chưa có bản PDF, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Những Đứa Trẻ Không Bao Giờ Lớn Ebook
Cuốn sách hiện chưa có bản Ebook, chúng tôi sẽ cập nhật khi có, Cảm ơn bạn đã quan tâm.
Nhẹ nhàng mà hay lắm